Cũng theo nghệ nhân Vũ Như Quỳnh, vào thời điểm năm 2015 về trước đó thì mọi người chỉ làm ra những sản phẩm gốm 3D đơn giản như đắp hoa hồng lên trên bình. Song, về các mặt hàng đồ gốm phục vụ tâm linh thì chưa từng có ai ứng dụng kỹ thuật này. Chủ yếu các doanh nghiệp đều nhập từ nước ngoài, những mặt hàng mang đậm nét văn hóa Việt là rất ít.
Nghĩ là làm, mình đã bắt đầu bằng ý tưởng phục hồi lại họa tiết hoa văn cổ như hoa mẫu đơn, đào, chim công, rồng chầu mặt nguyệt… bảo tồn nước men rạn ở các bình gốm cổ xưa nhưng mang hơi thở đương đại. Bằng cách đó, Quỳnh vừa có thể giữ gìn được văn hóa, bản sắc gốm Việt mà vẫn đáp ứng được sự khó tính vốn có của thị trường ngày nay.
Thế nhưng, chẳng con đường nào đi đến thành công lại trải sẵn hoa hồng. Ba năm âm thầm thử nghiệm đắp nổi hoa văn cổ trên bình gốm cũng là từng ấy thời gian mình phải đập bỏ hàng nghìn sản phẩm.
Ban đầu Quỳnh gặp rất nhiều khó khăn. Bởi khi làm đắp nổi 3D đòi hỏi kỹ thuật đắp phải tỉ mỉ, khéo léo; phương đất khi kết hợp với họa tiết đắp ở trên sản phẩm lọ, bình phải làm sao để không bị nứt, vỡ; làm thế nào để đạt hiệu quả thẩm mỹ… là những khó khăn mà Quỳnh cần phải nghiên cứu rất kỹ. Ban đầu hỏng rất nhiều, nhưng từ đó mình rút ra được nhiều kinh nghiệm để có thể chỉnh lý sản phẩm sao cho đẹp, đạt giá trị thẩm mỹ cũng như là phù hợp với những tính chất đặc trưng của đồ tâm linh.
Bên cạnh hình dáng và các họa tiết trên sản phẩm thì màu sắc cũng là một yếu tố mà Quỳnh đặc biệt lưu tâm. Quỳnh đã tạo ra các khối sáng- tối đậm nhạt nhằm kích thích hiệu ứng 3D cho thị giác. Trong đó, phải đặc biệt kể đến kỹ thuật vô cùng táo bạo là dát vàng lên hoa văn giúp gốm sứ của Vạn An Lộc tăng thêm giá trị.
Sau muôn vàn khó khăn, Vạn An Lộc khi mới khởi điểm chỉ có 3 người thì đến nay đã có 150 công nhân. Hiện nay, công ty đang có 20 đại lý lớn trên cả nước chuyên cung cấp, phân phối dòng hàng tâm linh mang thương hiệu Vạn An Lộc.
Công ty càng phát triển thì thời gian, công sức Quỳnh phải dành cho xưởng gốm càng nhiều, mình nghĩ, làm sao có thể cân bằng giữa công việc với cuộc sống thường ngày và hoàn thành trọng trách của một người mẹ, người vợ là một điều không hề dễ dàng.
Cũng đã không ít lần ăn ngủ tại xưởng để có thể chuyên tâm nghiên cứu, thực hiện những dòng sản phẩm mới. Nhưng từ khi có con, chị luôn tự nhủ với bản thân dù bận rộn đến đâu cũng phải dành thời gian chăm sóc, trò chuyện cùng các con.
Cũng giống như những bà mẹ sinh ra từ làng gốm, Quỳnh luôn mong các con có thể tiếp tục giữ lửa nghề, tiếp nối cha ông để giúp Bát Tràng ngày càng phát triển hơn. Tuy nhiên, do các bé vẫn còn nhỏ nên mình không đặt quá nặng vấn đề nghề nghiệp mà sẽ sẵn sàng lắng nghe, cùng con phát triển sở thích của riêng mình.